Thứ Năm, 6 tháng 10, 2016

NHỮNG CON THÚ HOANG TRONG BÀI XÔNÊ (SONNET)



Mười bốn dòng thơ như mười bốn con mãnh thú
Với dáng vẻ hiền lành chúng vờ say ngủ,
Biết bao kẻ mộng mơ đã vô tình sập bẫy,
Khi nhận ra thì đã bị mãnh thú bao vây.

Dấu vuốt, che nanh dưới lớp vỏ ngôn từ
Con mồi sa bẫy chúng mới bộc lộ bản chất giã thú,
Cả mười bốn con lao vào cắn xé, phanh thây,
Chỉ thoáng chốc thi sĩ chẳng còn đủ sức để vùng vẫy.

Đớn đau đến tột cùng mà không thể xin van
Giải thoát là ơn huệ để linh hồn rời bỏ thể xác,
Trí tuệ được khai mở, nhà thơ bước vào thế giới khác.

Bằng sức mạnh của niềm tin đã tìm ra chân lí
Bầy thú hoang quỳ gối quy hàng chàng thi sĩ,
Nhạc rộn ràng reo vang mừng nhà thơ khải hoàn!./.
(Vần: aabb – aabb – cdd – eec)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét