Thứ Hai, 3 tháng 10, 2016

GIÃ TỪ TUỔI HỌC TRÒ

(TÂM SỰ CỦA CÔ BÉ VỪA HỌC HẾT LỚP 12)

Cháy rực khoảng trời, sắc phượng đỏ tươi
Theo làn gió, đốm lửa rơi tơi tả.
Em tôi qua, khung trời ngày nắng hạ,
Nhặt bông hoa phượng, tiễn mùa hè xa…

Gom hết ước mơ của thời vụng dại,
Cái hôn đầu, lặng thầm… “thời con gái”,
Mai này xa biết có còn gặp lại,…
Em gửi hết vào lưu bút đầu tay.

Biết ai có nhớ,… hay là sẽ quên,
Tuổi hoa mộng, êm đềm thuở học sinh?
Xa mái trường vấn vương nhiều kỷ niệm,
Để kiếm tìm, hành trang cho tương lai.

Rồi ngày mai, sau kỳ thi lớp 12
Ai bỏ giấc mơ, ai vào đại học?!
Cánh cửa cuộc đời mỗi người một hướng,
Còn nhớ trường, nhớ cô bạn dễ thương?!

Thao thức suốt đêm, viết dòng lưu niệm.
Lời thầy cô vỗ về trong tiềm thức,
Những dặn dò, chứa bao điều trăn trở!
Bởi học trò hãy còn lắm dại khờ…

Em nhớ quá những ngày trời mưa,
Học trò tinh nghịch, chơi trò té nước
Áo ướt sũng, vẫn thì thầm điều ước
Trời mưa mãi, để chơi hoài trò chơi.

Ôi nhớ lắm cái lạnh đầu đông,
Khi bên ai, cảm nhận làn hơi ấm,
Cái vỗ vai và mắt ai trìu mến,
Em nhận ra: tình yêu thật dịu êm!

Rồi hè đến, tiếng ve như dục giã,
Ngày đuổi ngày, thời gian trôi hối hả.
Lũ học trò, ngẫn ngơ nhìn phượng đỏ
Cháy rực trời, giã từ tuổi thơ ơi!

Mùa chia ly, nói gì hỡi cô bé?
Hay để giành cho ký ức đầy thêm,
Vì kỷ niệm là món quà quý giá,
Cho mỗi người trên bước đường ngày mai./.

(Xuân hè 2000 - bài này viết từ khá lâu, lời và ý tứ cũng có vẻ không còn hợp lắm với các bạn thời này, thôi thì chút kỷ niệm thời áo trắng mới chập chững tập làm thơ mời cả nhà đọc ...) 
03/06/2014.


Ảnh
Ảnh
Scrapbook Photos
1 ảnh - Xem album

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét