Thứ Sáu, 11 tháng 8, 2017

GẶP GỠ TÁC GIẢ THẬT CỦA BÀI THƠ " TỔ QUỐC GỌI TÊN MÌNH"





Chia sẻ của nhà thơ, nhà nghiên cứu, chính trị gia về những hoạt động nghệ thuật, đóng góp và thành đạt, một vài giải thưởng thơ tiêu biểu. Qúa trình bị hãm hại và những mất mát trong cuộc sống vì đi theo sự thật, cống hiến hết mình, công tâm cho khoa học, chính trị và đất nước, nhân dân.

Những vụ việc bị trộm, đạo, cướp bản quyền các tác phẩm nổi tiếng. Sự thật về bài thơ và ca khúc: Tổ quốc gọi tên mình, tác phẩm bị NPQ Mai đạo.

Thứ Tư, 26 tháng 7, 2017

Truyện Ngắn: NGƯỜI TỊ NẠN

Theo lời khuyên của người bạn, sau khá nhiều đắn đo rồi tôi cũng gọi cho cô ấy, giọng nói phương Nam ấm áp khiến tôi xúc động. Cảm nhận được ở phía bên kia cô ấy cũng đang gắng kiềm chế cảm xúc. Và đó là âm hưởng chính, trạng thái chính của cuộc điện đàm.





Một vài lo lắng vì sẽ bị lộ chuyện đi tị nạn và như vậy sự an nguy cho bản thân là khó tránh khỏi. An ninh, quân đội sẽ theo dõi sát sao, khi cần chúng hành động ngay, nội gián là những người sống chung sẵn sàng tiếp tay cho chúng.



Chờ đợi có lẽ hợp lý hơn, khi đã chắc đi được, rời Việt Nam mới liên lạc. Cuộc gọi đó là sự mạo hiểm vì cả tôi và người giúp tôi có được số máy của cô ấy đều không thể chắc chắn sẽ trót lọt để tôi rời Việt Nam với tư cách một người đi tị nạn chính trị theo sự bảo trợ của Tổng Lãnh Sự Hoa Kỳ ở Sài Gòn. Cả tôi và người bạn đều hồi hộp chờ đợi, không nói ra nhưng ai cũng hiểu cộng sản không buông tha dễ dàng. Phía Tổng Lãnh Sự thì chỉ có thể đón tôi ở sân bay hoặc ga tàu, bến xe ở Sài Gòn, ngoại vi và tỉnh khác thì họ không thể, nó vi phạm luật Việt Nam.



Tôi nói về chuyện được khuyên gọi cho cô ấy, hỏi việc cô ấy đã lấy chồng… tôi nói vì thông tin trên mạng và nghe đồn, hãy cho biết nó đúng hay không. Cô ấy thừa nhận tất cả. Đó là một nguyên do chính tôi không muốn gọi điện cho cô ấy, muốn chờ để ghé thăm gia đình cô ấy khi ở Mỹ, tức chuyến đi trót lọt.



Tôi giải thích một cách máy móc, ngốc nghếch về lý do gọi và sự cần thiết theo yêu cầu. Ngoài ra, còn vì người đưa số cô ấy cho tôi cho biết cô ấy khóc khi nói về tôi. Tôi cũng muốn nói chuyện thật, có lẽ chỉ để cô ấy mạnh mẽ và không buồn nữa.



Rồi tôi cúp máy với một nỗi buồn man mác, cô ấy gọi lại mấy cuộc tôi đều bấm nút từ chối. Mãi rồi tôi cũng nghe máy. Cô ấy nói có cần giúp gì thêm không, bất kể để cô ấy thu xếp. Bất chợt xen ngang vào cuộc thoại lời của một ai đó, là giọng nam, nói: Ở Việt Nam gọi chắc cần giúp đỡ về tài chính, bạn bè cũ thì nhờ vả này khác.



Tôi hỏi: Chồng hả.



Cô ấy bảo đúng.



Tôi nói nếu qua đó chắc tôi phải cam đoan không làm ảnh hưởng tới hạnh phúc gia đình của cô ấy quá.



Cô ấy cười, nạt người kia im lặng, rồi nói: Nếu vậy thì yên tâm, sẽ không bị làm phiền khi nói chuyện nữa đâu.



Sau cuộc gọi tôi có nói qua với người bạn, anh ta bảo không nghĩ cô ấy quan tâm và sẵn sàng giúp như vậy.



Nhưng rồi hàng loạt biến cố xảy đến. Chính quyền bao vây, chúng dùng người thân đánh vào đầu, cho xóm làng chửi rủa mỗi khi thấy tôi hay tôi đi ra ngoài: Đồ phản động. Anh cùng mẹ khác cha, chị cùng mẹ khác cha cũng đòi được đi, cũng bắt phải xin cho đi, phải hướng dẫn để họ làm hồ sơ tị nạn chính trị. Dù họ không thuộc đảng phái, bất đồng gì, còn có tiền án tiền sự nữa.



Khi phía Tổng Lãnh Sự gọi điện báo tôi vào Tổng Lãnh Sự hoàn thiện thủ tục để đi thì an ninh túc trực 24/24g ở phía ngoài nhà. Tôi có hỏi và đề xuất việc có xe đón nhưng TLS HK cho biết đó là quy định chung, không làm gì khác được. Hàng xóm, láng giềng được huy động tối đa để tham gia canh giữ, báo chính quyền ngay khi tôi rời nhà.



Lãnh đạo cơ quan ở QK4, đến thông báo nếu đi thì bị bắt sẽ xét theo tội phản động. Khuyên tôi nên bỏ hết, tiếp tục phục vụ thì sẽ cho qua, vì chưa đi thì chưa thể kết án. Và Quân đội sẽ cùng an ninh phối hợp trong việc đảm bảo tôi không thể đi được. Nhân dân trong khối được vận động hợp tác và buộc phải hợp tác để ngăn chặn phản động theo Mỹ, chạy qua Mỹ.



Lệnh cấm rời nơi cư trú được thực thi từ công an, chúng đọc và áp giải tôi về nhà khi tôi rời khỏi nhà. Quân đội yêu cầu gia đình phải báo ngay khi tôi rời khỏi địa phương.



Có một đêm lang thang mấy tuyến đường, bến xe để bắt xe vào Nam nhưng tất cả các xe chạy qua đều không dừng lại, mặc tôi vẫy, làm hiệu dừng. Chúng dừng bắt khách cách chỗ tôi đứng không xa, tôi chạy đến thì chùng từ chối rồi cho xe chạy.



Mệt mỏi đành quay về.



Sau đó là những trò khủng bố tinh thần ở mọi lúc, mọi nơi. Là chửi rủa, xỉ vả, là đánh vào đầu khi ngủ. Đến cả tháng suy sụp nằm liệt không dậy mà chẳng biết bệnh gì, chỉ biết là sáng dậy đầu đau như búa bổ, nhức buốt, trống rỗng.



Thời gian này đến cả đi trên phố, ở những chỗ cách nhà 4, 5 cây số vẫn nghe, thấy, người ta ngoác mồm hướng về phía mình mà chửi: Đồ phản động, … Ngóc ngách nào của thành phố cũng có người theo, cũng nghe tiếng chửi. Ít lâu sau, đi đến các tỉnh khác cũng nghe, dù ít, thưa hơn. Đơn giản họ muốn nói rằng: Họ biết tôi là phản động, liệu hồn, coi chừng.. Đến bạn bè gặp nhau cũng chửi thẳng vào mặt: “đồ phản động”.



Nhiều lúc giật mình, thoảng thốt, sợ hãi. Đi đến đâu cũng vậy. Qua được và sống, viết tiếp đến bây giờ là một kỳ tích.



Cuối cùng đành chấp nhận ở lại, không tìm cách vào Sài Gòn nữa. Chấp nhận từ bỏ chờ cơ hội khác. Và cũng mất liên lạc, mất trí nhớ, quên cô ấy từ đó đến nay.



12/07/2017.



N.X.P

VỀ MỘT GIẢI THƯỞNG THƠ BỊ ĐÁNH CẮP

Khoảng năm 2006, 2008, tôi có tham dự một giải thương thơ quốc tế, và sau đó các tác phẩm của tôi được xét đạt giải nhất. Đó là một giải thưởng cho tác giả và nó là giải nhất - cúp vàng - khu vực Châu Á.
Ngày đó đang ở trong quân đội, khi báo chí đăng tin và được bạn bè báo, tôi rất vui mừng. Nhưng vì lý do công tác ở quân đội, tính chất công việc không thể thu xếp nhận giải, và người bạn tên là Trịnh Thông Thiện đã gọi điện bảo để đi nhận thay cho. Phía đơn vị không hiểu sao cũng bảo thôi để bạn nó nhận thay cho và gây khó khăn, tôi không thể đi nhận giải thưởng được.
Sau đó là một bữa gặp để chờ Thiện đưa phần thưởng, cúp, và những thứ kèm theo. Gặp nhau ở quán nhậu, và Thiện cứ bịa hết lý do này đến lý do khác để kéo dài thời gian. Và khi chờ thì cứ uống, cuối cùng thì bảo để lúc khác lấy cũng được, đang nhậu dở, không lẽ vì giải thưởng dù gì cũng đã nhận về lại làm mất vui bữa nhậu.
Thế rồi vì vui mà quá say, nhậu xỉn, sáng ra bạn Thiện và đồng bọn đánh tôi trong đêm khi ngủ, thế là tôi quên đi cái giải thưởng đó.
Sau này có lần về Thanh Hóa, ở nhà của Thiện có cái cúp và giấy chứng nhận giải thưởng, tôi có hơi ngờ ngợ, nói về nó và hỏi về cái giải thưởng tôi đạt được, lâu quá bỗng dưng không nhớ nữa. Thiện chối bay bảo giải của tôi là giải khác, cái này ngay giữa nhà của Thiện, có đầy đủ gia đình nó, không ai bịa hay chối được.
Chuyện này giới văn học và báo chí Hà Nội, Việt Nam không lạ gì, cả bạn bè học cũ ở Đại học Vinh cũng gọi điện chúc mừng khi đọc báo thấy tôi được giải nhất về thơ của một cuộc thi quốc tế giành cho tác giả đại diện khu vực Châu Á - Thái Bình Dương.
Giá trị không nói đến, nhưng sự khốn nạn đó thật khó mà tha thứ. Rồi hắn cứ đeo bám, huy động tất cả giúp hắn che đậy chuyện ăn cướp trắng trợn giải thưởng của tôi. Lúc đầu hắn còn nhận là đồng tác giả nữa. Nói chung là một kẻ quá khốn nạn.
Tiếc một điều, tôi vương vào khá nhiều chuyện chính trị, đang có ý định rời quân đội, tìm cách phục viện nên bị o ép và bị đánh giá tư tưởng vì "phản bội quân đội nhân dân" nên không được ai giúp đỡ mà còn bị chúng kết hợp với nhau để làm hại nhiều hơn.
Chia sẻ lại khi nhớ được để vạch mặt tên đểu cáng, thằng khốn nạn, dù giờ mày đang là phóng viên, nhà báo của Báo Ảnh - cơ quan Thông tấn xã VN thì mày cũng chỉ là thằng trộm cướp, hãm hại bạn bè, đẩy bạn bè vào chỗ chết, giết bạn để cướp đoạt tài sản trí tuệ.
Tôi nhờ các bạn ở làng báo Việt Nam chếch lại thông tin sẽ rõ, vì tôi là người được nêu đích danh và chính báo chí cũng đăng rõ họ tên nên cả nước đều biết. Chuyện tôi bị trù dập ở Trường QS BTL Thủ đô HN dẫn tới họ cùng với Thiện hãm hại tôi. Nhưng cái trắng đen phải rõ ràng, hành vi ăn cướp, đánh người cho mất trí như Trịnh Thông Thiện thì quá dã man, không đáng làm người. Đúng là hạng súc vật.
Tôi chờ Thiện có một lời xin lỗi, trả lại cúp và giấy chứng nhận cho tôi và công khai việc đã ăn cướp giải thưởng của tôi. Xin lỗi tất cả mọi người.
Trước, năm 2008, 2009 tôi đã có viết về chuyện này khi về nhà ở Vinh và nhớ lại được, đã chia sẻ nó lên mạng xã hội, nhưng cũng bị Thiện nhờ anh Quyền - người đã mất - đánh tôi nên tội lại quên ngay sau đó. Lúc đó có khá nhiều người đã tham gia và lên tiếng tố cáo tên Thiện. Lần này thì hắn hết đường chối tội.
Tiếc là tôi không nhớ được tên giải thưởng, cuộc thi đó.
13/07/2017.
Ngô Xuân Phúc

Chủ Nhật, 18 tháng 6, 2017

TỰ TÌNH - VÔ ĐỀ 5: TÌNH LỠ

VÔ ĐỀ 5.1.


sao đành đoạn nỡ người ơi
bỏ tôi theo kẻ nơi miền viễn phương
để tôi mong, nhớ, sầu, thương,
mối tơ duyên lỡ, nợ vương một đời!

CHUYÊN MỤC BÀI THƠ NHỎ

(Ảnh st)

Chủ Nhật, 21 tháng 5, 2017

HỢP ĐỒNG BÁN THÂN LÀM NÔ LỆ TÌNH DỤC *

Sau bài đăng ở thể thơ lục bát về vụ án sơ thẩm đại gia Cao Toàn Mỹ kiện Hoa hậu Trương Hồ Phương Nga, đến tháng 04/2017, vụ việc được điều tra bổ sung, ông Cao toàn Mỹ cũng tiếp tục đơn thư đề nghị giúp đỡ, và quan điểm về vụ án là giữ nguyên cáo trạng lừa đảo và chiếm đoạt tài sản đối với Phương Nga (Vụ hoa hậu Phương Nga: Ông Cao Toàn Mỹ kiện tiếp. http://us.24h.com.vn/an-ninh-hinh-su/vu-hoa-hau-phuong-nga-ong-cao-toan-my-kien-tiep-c51a868471.html). 

Chúng tôi giữ nguyên quan điểm trung lập và giới thiệu tiếp bài thơ thứ 2 về vụ việc này từ góc nhìn của thi sĩ. Mời các bạn cùng đọc:

HỢP ĐỒNG BÁN THÂN LÀM NÔ LỆ TÌNH DỤC **




(Nhân phiên tòa đòi tiền của đại gia Mỹ với bị cáo Nga do thanh lý hợp đồng tình ái * chưa hết hạn)

Em bán thân rồi, 16 tỷ thôi
hợp đồng tình ái giữa hai người
một bên mỹ nữ, hoa hậu Việt
một bên lắm tiền, rành ăn chơi.

nhan sắc sinh lời, ai đắn đo?
7 năm quãng ngắn trời ban cho,
hết hạn hợp đồng cấp tình dục
em thành tỷ phú nào phải lo!

Phương Nga cứ thế giữ bo bo
cái chữ độc thân chẳng cần giàu
chẳng màng tình ái và trai trẻ
toàn lũ dẻ rách, nghèo xác xơ.

đúng là sự thật rất đáng khinh
Nga bán trinh rồi, bán cả mình
đem thân đổi lấy 16 tỷ
chỉ làm nô lệ tình dục thôi.

Mỹ nổi khắp nơi, kẻ ăn chơi
tung tiền kinh doanh khắp mọi nơi
vợ con đuề huề còn tham lạ
ngã giá mua Nga 7 năm trời.

hợp đồng kinh doanh? đúng động trời
hoa hậu bán trôn bán cả người
đại gia mua đồ chơi tình dục
bao trọn một nàng mấy năm trời!

đến lúc chẳng thể chơi cùng nhau
cái trò quan hệ bằng sinh dục
chúng lại kiện nhau ra tòa án
kẻ đòi lại tiền, đứa kêu oan.

đòi tiền vì hiện chưa hết hạn
cái hợp đồng mua thân xác nàng,
kêu oan bởi lẽ chàng đã yếu
chim rù, tiền chẳng muốn chi thêm!

thế là mua dâm tố bán dâm
mua dâm chơi chán phải hoàn tiền
chưa dứt hợp đồng phải chiều tiếp
ngày ngày phục vụ tình dục thôi.

tiền không trả, tình chán rồi
thế là nàng chịu cảnh tù tội
án tòa đem xử tội chiếm đoạt
tiền của đại gia bằng tình dục.

phiên tòa mở ra ai cũng nhục
nhan sắc và tiền được đem cân
hai kẻ sở hữu đều dung túng
bản chất tính dục thay tính người!

ái ân thỏa mãn thú đam mê
thân xác giao hoan lẫn cận kề
bao năm không đủ thành tình ái
chúng lại hại nhau như quân thù!

nhan sắc và tiền đều bị mù
chỉ là công cụ để mua bán
đứa thua đứa thắng, tòa chưa phán
án ở công đường - án lầu xanh.

mấy bữa dân tình xôn xao quá
bàn qua tính lại chuyện Mỹ - Nga
không biết Mỹ chơi bao nhiêu quả
Nga đã mua thêm mấy căn nhà?

dư luận chẳng ai để ý cả
đất nước này ra toàn thây ma
vô hồn, vô ý, vô lý trí
một đám gian manh và bán dâm.

phố đèn đỏ, quốc hội đang cấm
chuyện lầu xanh chưa được chuyên ngành
mua dâm bán dục chỉ chui rúc
đâu như Nga - Mỹ làm công khai.

nước Việt thật lắm chuyện khôi hài
đại gia, hoa hậu quả rất tài
xé rào kinh doanh lĩnh vực cấm
ra tòa tự nguyện, nào bắt ai.

nay mai Nga - Mỹ tội thành công
đi trước, đón đầu trong sản xuất
kinh doanh mặt hàng nhiều lợi nhuận
doanh nhân, mỹ nữ thật xứng đôi!./.



Nhìn Về Việt Nam!

Vụ Hoa hậu Phương Nga: Hợp đồng tình ái là giả mạo? (http://us.24h.com.vn/an-ninh-hinh-su/vu-hoa-hau-phuong-nga-hop-dong-tinh-ai-la-gia-mao-c51a826380.html)

** http://us.24h.com.vn/an-ninh-hinh-su/vu-hh-phuong-nga-xuat-hien-chung-cu-lien-quan-hop-dong-tinh-duc-c51a866722.html

Thứ Tư, 10 tháng 5, 2017

THUA LŨ MA CÔ

Cũng có những lúc thực tế cuộc sống, nhất là sự cố tình hãm hại làm cho câu từ trở nên nghèo nàn, thô lậu, xơ cứng. Tôi tự diễu mình, tự vẽ mình bằng những nét nghệch ngoạc nhất. Không thất vọng, tự trào được đã là một thành công, một bản lĩnh rồi trước hàng hàng cạm bẫy và lớp lớp người sẵn sàng làm điều xấu với mình. Không tự mãn, nhưng trong đời mấy người qua hết ải sân, si, thù, hận, tham, gian, tàn, ác?

Mời cả nhà đọc bài thơ này, như một lời tâm tình đã nói ở mấy dòng trên của một tâm trạng khi thấy mình đơn độc trước bầy sói:

THUA LŨ MA CÔ

thú thực em nghèo có chi mô
tiền khô, túi cháy, chẳng cơ đồ
yếu hèn sức lực, tài trí kém
công danh lận đận nào dám phô.
đồi lần hùng hổ trước bất công
mấy bận nổi xung chuyện nhí nhố
hơn thua mạng ảo và đời thật
tất tật đều thua lũ ma cô./.

18g32p, 24/11/2016.
Bkk, Tl, N.X.P

Thứ Năm, 20 tháng 4, 2017

CHO TA LÀM GỖ ĐÁ *

cũng có khi, ước mình là sỏi đá
để cuộc đời chẳng thể làm ta nhức nhối.
cũng có khi, ước ta quên đi nguồn cội
tự đến, tự đi, chẳng lưu luyến gì quá khứ.
cũng có khi, ước chi ta là cây cỏ
chốn hoang vu, bờ bụi sống âm thầm
người chật hẹp, lỗi lầm và ngu dại,
nào ai cần lương tri, chẳng ai tha thiết với trí khôn.
...
ta bỏ đi, vì cái tôi hoang dã
lánh xa loài người, làm gỗ đá rêu rao
nào giả dối, nào lọc lừa, nào kệch cỡm,
những màn hài kịch, trò hề diễn khắp nơi trên thế giới,
những con bọ ngựa thích thú với cuộc chơi.
thôi rời bỏ, ta ơi, rời bỏ,
đồng bào, đồng loại, và cả đồng minh
tất cả ta coi khinh, ta muốn mình là gỗ đá...

Buồn! Viết lại, 20/04/2017.

N.X.P

BKK, TL.

* Bài này đã viết khá lâu sau mấy sự kiện có liên quan tới UNVN - LHQ (Liên Hiệp Quốc) tại VN, cùng với giới đấu tranh dân chủ, xã hội dân sự, các cuộc biểu tình ở bờ Hồ Gươm, các diễn đàn mạng xã hội (hồi đó là yahoo), các nhóm tôn giáo, chủ yếu là Tin lành và Công giáo, ở Hà Nội.

Buồn vì nhiều sự thật phơi bày khi tôi trực tiếp tham gia các diễn đàn, các cuộc biểu tình, và có lẽ tồi tệ nhất là việc tôi buộc phải làm thủ lĩnh của một vài người trong cuộc chiến với một vài luật sư, nhân viên của UN (VN) - LHQ, họ gồm cả người Việt lẫn người nước ngoài: Trung Á và Châu Âu.

Cuộc tranh luận đó tôi đã giành chiến thắng, phía UN VN ứng xử khá tồi, đã có nhân viên cao cấp của UN VN trả lời phỏng vấn và thừa nhận sai lầm, cho đó là vấn đề cá nhân của người làm việc cho UN, không phản ánh hay thể hiện quan điểm của UN, có cam kết sẽ đề nghị sửa sai. Nhưng những cá nhân của UN VN lúc đó cứ lần lữa mãi, chối quanh, rồi lừa dối, rồi làm một vài chuyện không hay như mạo danh, giả mạo nick trên diễn đàn... Đáng nói, họ còn lừa và lấy danh nghĩa của UN trong phát ngôn của họ. Đến khi có người đứng ra dịch các tài liệu họ cung cấp, cho thấy sự lừa dối họ lại bảo nhầm lẫn...

Sau này có nhân viên người Việt của UN có vào dịch và bảo nhầm lẫn, đó như là một cách chữa cháy và giữ thể diện. Phía các xã hội dân sự và tôn giáo cũng có một bạn sinh viên vào dịch và bày tỏ sự không ủng hộ đối với sai trái của nghiên cứu sinh nước ngoài làm cho UN cũng như nhân viên UN người Việt. Muộn và có biểu hiện chữa cháy, nhưng cũng chấp nhận được.

Tôi buồn và viết bài này trong cái bối cảnh mới chiến thắng, chiến thắng lớn, chiến thắng vang dội hơn nhóm báo đảng và tuyên giáo, công khai, và vì lẽ phải. Vì cuộc tranh luận, sự việc diễn ra giữa những cá nhân, tổ chức đúng ra là đồng minh của tôi, một người xuống đường, một người hoạt động âm thầm, và một trí thức yêu nước hết mình.

Cũng thời điểm đó, phát hiện ra chuyện các bạn bên tôn giáo và xã hội dân sự có sự co cụm, không thực sự rộng mở với mọi người, họ có lợi thế là sự hậu thuẫn của các tổ chức bên ngoài VN, các nước và các Đại sứ quán. Nhưng tính quảng đại kém.

Và buồn không kém khi trong một cuộc biểu tình, chỉ vì một sinh viên tiết lộ cái thông tin những nhóm đầu tiên biểu tình ở bờ Hồ con Rùa, Hồ Gươm là sinh viên các trường Đại học ở Hà Nội, sau này các nhóm xã hội dân sự và các tổ chức, nhóm hội của tôn giáo mới tham gia và tìm cách "chiếm" Bờ Hồ, thâu tóm các nhóm của các sinh viên... khi bạn sinh viên nói ra cái chuyện đó ở ngay gần khu tượng Lý thái Tổ, đã có một thanh nên bên tôn giáo - chắc công giáo - rút vũ khí dấu trong người đòi hành hung, tôi phải lao vào ngăn cản, bảo vệ bạn sinh viên.

Buồn vì hàng loạt các vụ quấy rối tình dục, có cả 1, 2 vụ hãm hiếp những bạn nữ, phụ nữ khi tham gia biểu tình ở Bờ Hồ, khi điểm tên, mặt các thành viên bị tố giác, cái này báo chí có phản ánh, đó là một vài nhà báo, phóng viên và những người thầm lặng như tôi chia sẻ và kêu gọi đòi công lý trên trang mạng xã hội, thì có cả thành viên của một vài tổ chức xã hội dân sự, có cả thành phần là nhân viên an ninh, dân phố. Rồi sau đó, an ninh, dân phòng, xã hội dân sự đổ qua đổ lại cho nhau, một số bị bắt thì phải, có khởi tố. Nói chung là buồn.

Lại còn cái vụ người của chính quyền VN vào làm việc gì đó trong UN VN, sau đó có kẻ quen với một nữ nhân viên của UN vì cô ấy ở gần nhà. Sau đó là chúng xin số rồi mời đi chơi, gặp gỡ, và đã có chuyện đáng tiếc xảy ra, cô ấy bị cưỡng bức. Hồi đó vị lãnh đạo của UN VN đòi xử lý bằng được cái nhóm đó, hình như là người bên quân đội, nói chung là liên quan tới quân đội thì phải. Ông lãnh đạo UN VN bảo không xử lý ông ta sẽ đóng cửa bộ phận của ông ta.
Thế rồi cuối cùng thì cũng được giàn xếp, bên VN chỉ thông báo có xử lý và nói chung cũng chìm xuồng, không có luật nào được thực thi cho những kẻ thủ ác, phía UN cũng hoạt động bình thường vì cho rằng đã thu xếp ổn. VN quá đáng sợ!

Qua đây, có khi bảo với mấy người đồng bào, rằng tôi mà kể chuyện của tôi ở VN, thì "bọn" phản động, xã hội dân sự, bất đồng chính kiến với dân chủ, đa nguyên đa đảng chỉ có thèm thôi, thèm và thèm chứ chẳng ai làm được như tôi đã làm.

Nhiều quá, để lúc nào rỗi, mắt bớt đau kể nốt.

Nhưng sau câu chuyện được kể, mong là lịch sử rất buồn đó không lặp lại, và không còn chuyện thù hằn, trả thù hèn hạ tới cá nhân tôi nữa! Có sợ chút, nhưng biết sao giờ, tôi là vậy mà, dù mãi vô danh, chẳng số má, tên tuổi, đẳng cấp gì...



Ha ha ha, buồn quá trời luôn!

Thứ Hai, 27 tháng 3, 2017

TỰ TÌNH: Vô Đề 4

NỖI NIỀM VỚI HUẾ VÀ EM - 1! 1999.

VĐ 4.1
Trai thành Vinh vô kinh kỳ ứng thí
Mãn khoa thi ghé thăm chốn quen sơ
Gặp em thiếu nữ đẹp như mơ
Một trưa hai đứa trao nhau hẹn thề.

VĐ 4.2
Buổi rời Huế, cả chiều tôi thơ thẩn
Hết dạo chơi Đại Nội đến Đông Ba
Cầu Trường Tiền tôi lại qua mấy bận
Ngơ ngẩn tìm em giữa muôn tà áo tím.







VĐ 4.3
Gái kinh kỳ đẹp chi đẹp rứa
Tiếng dạ, thưa, ngọt tựa mía lùi
Tôi gặp một bữa đã thương
Hồn vương vấn mãi theo người giai nhân!./.


CHUYÊN MỤC BÀI THƠ NHỎ
24/03/2017. 
(Ảnh ST)

Thứ Bảy, 25 tháng 3, 2017

TỰ TÌNH: VÔ ĐỀ 3

hò hẹn mãi
chúng mình cũng thành đôi
tuổi hai mươi
tình yêu như nắng mới
chưa âu lo
chưa sợ tình phai nhạt,
chẳng nghĩ suy
toàn tính gì mai sau,
biết có nhau
và thương yêu là đủ
còn bão dông,
đâu ai biết mà lường...!

CHUYÊN MỤC BÀI THƠ NHỎ
18/03/2017.
(ảnh st)

Thứ Sáu, 24 tháng 3, 2017

CUỘC SỐNG: CHÍNH TRỊ - VÔ ĐỀ 1: THÍ TỐT













hôm nay cộng sản lại diễn trò
bí thư Trọng bảo diệt ai đó
để đảng trường tồn được mãi mãi.
"cai trị người dân khéo lắm thay!".

CHUYÊN MỤC BÀI THƠ NHỎ
18/03/2017.



"Loại bỏ một người để cứu nhiều người"
ảnh (st) minh họa




BẠN QUAN: Thơ Đặng Xuân Xuyến

Bạn cũ lâu ngày gặp lại
Chén rượu quê đưa đẩy tẩy trần
Tao ruột ngựa hỏi câu ngớ ngẩn
Mày làm quan chắc kiếm bộn tiền
Chức ấy rẻ mà sinh lắm lãi
Mày học ngu nhưng thủ đoạn tài
Tao học giỏi nhưng mù thủ đoạn
Mãi long đong chức phó dân quèn
Mày nhăn mặt chửi tao thằng đểu
Quá nửa đời mãi chửa hết ngu...


.
Rượu tới tầm
Mày ghé tai tao
Nói thật nhỏ
Căng tai mới rõ
Làm người khó
Làm quan càng khó
Chốn quan trường chó vịt giống nhau
Mày than đời chỉ rặt những thau
Quan càng lớn chữ nhân càng nhỏ
Ví miệng quan giống trôn trẻ nhỏ
La liếm quen rồi nào biết bẩn nhơ.
.
Tao gật gù giả bộ ngớ ngơ
Khen các quan vì dân vì nước
Nghe nửa câu mắt mày trợn ngược
Chửi tao khùng hệt “lũ dân ngu”
Mày chửi thề đặc giọng quân khu
Đời đã chó
Quan trường càng chó
Rồi nhăn nhó
Than đời mày nhọ
Mấy tháng trời bổng lộc hụt xơi...
.
Rượu mày mời
Tao uống khó trôi
Thịt mày gắp
Tao nhai khó nuốt
Trời nhiều gió
Hay lòng tao nổi gió
Rượu đầy vò
Tao ngất ngưởng vờ say.
*.
Hà Nội, trưa 18 tháng 03.2016
ĐẶNG XUÂN XUYẾN

Nguồn bài đăng: http://tranmygiong.blogspot.com/2017/03/ban-quan-tho-ang-xuan-xuyen.html

Thứ Ba, 21 tháng 3, 2017

TỰ TÌNH: CHUYÊN MỤC BÀI THƠ NHỎ - Vô Đề 1 & 2


VÔ ĐỀ 1

nhỏ ơi ta nhớ thời xưa ấy
ben lẽn mỗi khi gặp giữa đường
má hồng e thẹn, chao thương quá,
lúng liếng mắt đà nói niềm riêng...!

17/03/2017.














                                                      VÔ ĐỀ 2

Tôi thương những chiều nắng phai
hoàng hôn nhuộm tím mắt ai mơ màng
em tôi mười sáu trăng vàng
tình đầu thơm ngát hương say đất trời.

18/03/2017.

(ảnh st)

Chủ Nhật, 19 tháng 3, 2017

NHÂN VĂN - GIAI PHẨM: NHỮNG NHẦM LẪN CỦA GIỚI NGHIÊN CỨU VỀ MỘT PHONG TRÀO SÁNG TẠO CỦA NHỮNG VĂN NGHỆ SĨ TRƯỚC NĂM 1975 Ở MIỀN BẮC

(...TIẾP THEO Phần 1)

2. BỐI CẢNH XÃ HỘI CỦA PHONG TRÀO NHÂN VĂN - GIAI PHẨM

Khi mà xã hội thông thoáng tư tưởng hơn, và các nguồn tư liệu, kiến thức, các quan điểm xã hội và nhân văn, triết học, tiến bộ ngày càng được phổ biến, truyền bá và du nhập vào Việt Nam. Các văn nghệ sĩ đã có nhiều những cải cách và biến tấu, sáng tọa mới trong văn học nghệ thuật. Đã có những nhóm và những cá nhân, phong trào sáng tác, nghiên cứu, trao đổi học thuật và đề xuất lý luận, triết học. Bối cảnh xã hội đó tạo cho Nhân Văn - Giai Phẩm một thế và điểm tựa để nó hình thành, phát triển trở thành một phong trào có được sự quan tâm của xã hội. Ở khía cạnh sáng tác văn học nghệ thuật thì nó thực sự là một phong trào tiếp sức cho cuộc cách mạng văn chương mà anh em Hoài Thanh - Hoài Chân trong THI NHÂN VIỆT NAM gọi là cuộc cách mạng trong văn học với Thơ Mới là điểm nhấn quan trọng nhất. Bởi, với Thơ Mới, văn học Việt Nam đã căn bản thay đổi hoàn toàn.

Tôi nói Nhân Văn - Giai Phẩm mới chỉ là sự kế tiếp và thừa hưởng những thành tựa hay phát triển tiếp trên nền tảng mà Thơ Mới, cuộc cách mạng đầu thế kỷ 20 đã làm, tạo dựng được. Bởi vì, về thực chất, tất cả những sáng tác của các thành viên nhóm Nhân Văn - Giai Phẩm ở lĩnh vực văn học chưa thực sự tạo nên những giá trị mới, chưa thực sự có được những quan điểm nghệ thuật mới. Cái họ có và mới lại chính là những thực tế mới ở Miền Bắc Việt Nam khi mà chính quyền cộng sản đã và đang xây dựng chính quyền của nó, được đưa vào, thể hiện trong các sáng tác của họ.

Như vậy, Thơ Mới đưa đến cho văn học Việt Nam những nền tảng mà sau đó, có lẽ đến bây giờ, giới sáng tác vẫn đang đi trên con đường đó, và kế thừa nó. Nhân Văn - Giai Phẩm là sự kế tục, nhưng được giới nghiên cứu và quan điểm của những người làm văn nghệ cộng sản xem là Văn học Cách mạng. Có lẽ cái khái niệm, cách gọi tên thể hiện ý chí của chính quyền cộng sản nhiều hơn là những đóng góp mới của Nhân Văn - Giai Phẩm nói riêng và văn học cách mạng nói chung cho văn học nước nhà. Thực tế, bộ phận văn học cách mạng chỉ là lấy nội dung của cách mạng, của đảng cộng sản làm nội dung chính trong sáng tạo nghệ thuật. Và văn nghệ của đảng cộng sản Việt Nam hiểu một cách chân thực nhất chỉ có vậy.

Chúng ta cần thống nhất với nhau rằng: Đảng cộng sản Việt Nam là lực lượng duy nhất lãnh đạo cách mạng hay toàn dân Việt Nam, cho nên nó huy động mọi lực lượng để nắm toàn bộ các lĩnh vực của đời sống. Văn học nghệ thuật cũng chịu chung số phận, bản chất và cách thức tổ chức, điều hành của Đảng cộng sản Việt Nam dẫn tới sự độc tôn, độc tài trong mọi lĩnh vực. Đảng CSVN lãnh đạo văn học nghệ thuật, bởi vậy, lẽ dĩ nhiên, nó buộc bộ phận này, tức là giới sáng tác phải đi theo sự chỉ đạo, điều hành, hay như chúng ta vẫn thường diễn đạt là theo quan điểm của Đảng CSVN trong lĩnh vực văn học nghệ thuật - cả sáng tác lẫn lý luận, nghiên cứu, dịch thuật, xuất bản, báo chí, truyền hình, phát thanh, mạng xã hội (hiện nay) đến các cuộc thảo luận của các cá nhân, hội nhóm... Tất tật phải theo quan điểm của Đảng CSVN.
Nhân Văn - Giai Phẩm

Chính từ cái nguyên tắc Đảng lãnh đạo và không thể đi ngược lại hay có quan điểm, tư tưởng trái, ngược, đối nghịch hoặc mâu thuẫn, thù địch, không đúng, phù hợp với quan điểm của Đảng..., đã dẫn tới việc tất cả các cá nhân tham gia và liên quan tới Nhân Văn - Giai Phẩm bị đánh án. Có thể khẳng định đó là án chính trị trong văn học nghệ thuật. Một án chính trị theo nghĩa: những cán bộ, đảng viên, công - viên chức của Đảng CSVN vi phạm các điều cấm hay quan điểm của Đảng CSVN. Và mức vi phạm là trầm trọng, hoặc được cho là nghiêm trọng, cần phải được chỉnh huấn, cải tạo, để làm thay đổi suy nghĩ, để chấm dứt hẳn phong trào đó và không một ai trong số họ có cơ hội để nghĩ tới chuyện thực hiện tiếp hay đấu tranh tiếp để chống lại. Vì vậy phải xét xử và bắt phải tù đày, cải tạo như ở thời Cách mạng Văn hóa. Sự quyết tâm như vậy của Đảng CSVN còn là để tạo nên một tiền lệ mà những người đi sau khi nhìn thấy, nghe thấy hay bị khép vào tội danh đó đều phải sợ hãi. Người ta tránh xa, chấp nhận tất cả chỉ để không bị quy kết, bị đưa vào diện như những cá nhân trong nhóm Nhân Văn - Giai Phẩm.

Có vẻ như Đảng CSVN đạt được mục tiêu của mình, với một sự tàn bạo và thâm độc hết mức giành cho những trí thức, văn nghệ sĩ cùng chiến tuyến, người mình như trong vụ Nhân Văn - Giai Phẩm.

Thời điểm Nhân Văn - Giai Phẩm ra đời và phát triển thành một phong trào, là thời điểm mà Hồ Chí Minh, Đảng CSVN đang ra sức phổ biến một lượng lớn sách, tài liệu thuộc nhiều lĩnh vực của Trung Quốc ở Việt Nam. Nói đó là một cuộc "Hán hóa" ở thời kỳ mới có lẽ cũng không sai. Và lãnh đạo Đảng csvn muốn áp đặt hệ tư tưởng, quan điểm từ các sách, tài liệu của Trung Quốc vào Việt Nam, biến nó trở thành nguồn tư tưởng, văn hóa chủ đạo ở Việt Nam. Gần như tất cả các trí thức ở Miền Bắc lúc đó đều được huy động tham gia vào sự kiện này của Đảng csvn với nhạc trưởng thực sự là Hồ Chí Minh.

Cần thiết phải nhắc lại là, xã hội Việt Nam lúc đó vừa mới thoát ra khỏi những cuộc cải cách trên tất cả các lĩnh vực. Do đó, hầu hết các trí thức đều hiểu và biết phải tuân phục sự lãnh đạo của Đảng csvn. Nếu có ai đó cho rằng: có sự trung dung hay bất hợp tác với Đảng csvn là điều cần thiết phải gạt bỏ, đó chẳng qua là cái nhìn của những người ngoài cuộc và hậu bối, không thể hiểu hay biết được thực chất sự việc.

Nhân đây, người viết xin đưa một dẫn chứng của chính gia đình người viết để khẳng định điều này. Bên họ ngoại của người viết, tức bên dòng họ Nguyễn Thọ ở Nhân Thành, Yên Thành, Nghệ An, là họ của ông ngoại người viết, là một dòng họ có truyền thống học hành, thi cử và đỗ đạt vào bậc nhất ở đất Nghệ Tĩnh xưa. Dòng họ này tính từ thế kỷ 15, 16 tới thế kỷ 20, gần như ở thế hệ nào cũng có người đỗ cao, hầu hết là Thái Học Sinh - tức là đỗ đầu Tiến sĩ trong một kỳ thi. Đặc biệt, ở giai đoạn sau, thế kỷ 18, 19 còn có người đỗ Thái Úy - là đỗ đầu về quan võ. Trước đây chừng 6, 7 năm, tôi có đăng tải một bức ảnh chụp sơ đồ gia phả dòng họ, và đã có những chuyên gia Hán nôm vào khẳng định gia phả đúng. Ngay cả cán bộ của Sở Văn hóa Nghệ An cũng vào xác định và cho biết: về truyền thống đỗ đạt thì dòng họ Nguyễn Thọ - là họ bên ngoại của tôi - là dòng họ giàu truyền thống đỗ đạt nhất ở Nghệ An, và thực sự ngành văn hóa chưa tìm được một dòng họ nào ở Nghệ Tĩnh có thể sánh với dòng họ này. Về quan tước thì không - chưa có tư liệu để biết - có người làm chức cao, nhưng về đỗ đạt thì số một. Và theo lời kể của Bà Ngoại tôi - Phan Thị Cởn - thì ông ngoại tôi là một nạn nhân của Đảng csvn, ông là người tài giỏi, có uy tín, được Đảng csvn mời ra giúp đảng, làm quan nhưng ông từ chối và vì vậy bị đảng csvn hãm hại. Theo bà ngoại tôi thì khi ông ốm đã bị một cán bộ đảng cs lừa cho uống thuốc độc dẫn đến tử vong. Nguyên do là ông quyết không làm việc, hợp tác với Đảng csvn.

Từ câu chuyện này, tôi chỉ muốn khẳng định rằng: không có bất cứ một sự trung dung hay bất hợp tác, tuân phục nào dưới thời đảng csvn mà được dung thứ.

Dẫn chứng thứ hai là chuyện P.GS Phan Ngọc, theo tôi được biết thì chính P.GS Phan Ngọc là người phải cấp tốc xin lệnh tha, hoãn tử hình cha của mình: cụ Phan Võ từ Hà Nội về Nhân Thành, Yên Thành, Nghệ An để cứu cha đang bị giam chờ ngày xử tử. P.GS Phan Ngọc lúc đó là một cán bộ trong Quân đội. Và sau này thì cụ Phan Võ ra Hà Nội, được sự cho phép của Hồ Chí Minh đã chuyên tâm vào việc xây dựng và phát triển Y học cổ truyền, ông có thể được xem người có đóng góp quan trọng cho sự hình thành và phát triển ngành Y học cổ truyền ở Việt Nam dưới thời đảng csvn.
P.GS Phan Ngọc

Hai câu chuyện trên là dẫn chứng đủ sức thuyết phục rằng không có bất cứ một sự bất hợp tác, bất tuân hay trung dung, không phục vụ chế độ cộng sản nào mà người trí thức, quan lại cũ của phong kiến được tồn tại. Cộng sản diệt hết tất cả. Tất cả các trí thức, quan lại cũ - phong kiến hay thân pháp - đều chung số phận, họ chỉ có hợp tác, tuân phục hoặc xin được không phục vụ đảng csvn do sức khỏe kém. Còn nữa đều bị buộc phải phục vụ chế độ cs, đi ngược lại đều bị loại bỏ bằng nhiều cách hãm hại, tiêu diệt khác nhau. Chế độ đó không có bất cứ sự khoan dung nào, nhất là với những nhóm: trí, phú, địa, hào, quan hay thân Pháp.

Với cái bối cảnh như vậy thì Nhân Văn - Giai Phẩm hình thành và phát triển được thành một phong trào ngay ở đất Bắc, ở chính trong lòng chế độ và đang bị nhiều người cố tình diễn giải nó là một phong trào tiến bộ theo nghĩa là nó đòi hỏi tự do, dân chủ, tiến bộ, công bằng, nhân văn cũng như tự do tư tưởng, sáng tác, học thuật là điều không thể chấp nhận được. Vừa mới trải qua những biến cố như vậy, hầu hết các nhân vật trong Nhân Văn - Giai Phẩm hiểu hơn ai hết cái bản chất của chế độ. Họ có thể chơi dao hai lưỡi, nhưng đến mức như Nhân Văn - Giai Phẩm và hiểu theo cái nghĩa mà nhiều người muốn lái nó theo như trình bày ở trên và đã nói ở Phần 1 của bài viết này là điều phi lý. Có thể xem những người thuộc phong trào Nhân Văn - Giai Phẩm là thế hệ thứ 2, phần lớn họ đều hiểu những biến cố đã xảy ra với thế hệ trí thức, nhân kiệt ở thế hệ thứ nhất - 1- khi đảng csvn nắm quyền. Do đó, cái thực chất của phong trào hay nói đúng hơn là của một nhóm các nhân vật tạo nên, tham gia Nhân Văn - Giai Phẩm khác khá xa so với sự tưởng tượng, và có phần nào là quy chiếu theo suy nghĩ của nhiều người.

Tôi khẳng định có sự cố tình lái dư luận, sự hiểu biết của người ngoài cuộc lẫn thế hệ sau một cách có chủ đích đối với phong trào Nhân Văn - Giai Phẩm. Họ không né tránh bản án đã xử, cái án của các cá nhân bị xét xử hoặc bị hãm hại, trù dập, nhưng họ thấy cái tất yếu của sự tiến bộ, thấy khao khát của nhân dân, thấy rõ cái sai của Đảng csvn. Do đó, việc lái hay định hướng, chuyển phong trào Nhân Văn - Giai Phẩm theo xu hướng tiến bộ chung, hướng tới nhân dân, hướng tới sự chống đối đảng csvn là có thật.

Mấy năm trước, trước năm 2010, khoảng 2007, 2008, tôi có nói về việc P.GS Phan Ngọc, một người cùng thời, và cũng dính án chính trị, cũng có 20 năm úp mặt vào tường. Rồi cũng được chiêu tuyết, xoa dịu, cũng được mời ra làm Phó Thủ tướng Chính phủ của chính quyền Cộng sản. Từng được mời làm Phó Chủ tịch, Chủ tịch tỉnh Nghệ An nhưng ông từ chối. Một người như vậy tại sao không có tên, được đề cập tới và không tham gia hay liên quan, thuộc nhóm Nhân Văn - Giai Phẩm? Và thời đó, mấy trang mạng xã hội, có đôi tờ báo - giờ không nhớ rõ báo nào - và nhất là trang mạng Wikipedia, đã liên tục có những thay đổi, cắt bỏ rồi thêm bớt tên các thành viên tham gia Nhân Văn - Giai Phẩm, thay đổi nội dung, tính chất và đã bắt đầu hướng nó theo hướng mà nhân dân thực sự mong muốn, giới trí thức tiến bộ ủng hộ, đó là: đối nghịch với Đảng csvn. Họ có khi đưa tên P.GS Phan Ngọc vào danh sách các cá nhân tiêu biểu của phong trào Nhân Văn - Giai Phẩm, khi thì lại rút ra. Ngày nay, trên trang Wikipedia nội dung tiếng Việt về vụ việc này đã có phần nào trung thực hơn, Và P.GS Phan Ngọc không còn được đưa vào đó nữa.

Như vậy là đã có sự cố tình điều chuyển nhân vật và bản chất vụ việc Nhân Văn - Giai Phẩm để nó trở nên đẹp đẽ, gần gũi với nhân dân, xa rời đảng csvn. Đây là thời điểm mà vụ việc đang được xem xét lại, một vài cá nhân đã được phục hồi danh dự và được phổ biến lại các sáng tác của họ. Đang có một cuộc vận động để tất cả các cá nhân khác cũng được như vậy. Do đó, họ muốn làm cho phong trào này trở thành một vụ án có tính chất toàn dân, không phải là vụ việc riêng, nội bộ của đảng csvn. Tất cả những điều tôi trình bày ở đây đều là sự thật, và cá nhân tôi đến bây giờ vẫn muốn biết, người đứng sau giật dây vụ việc này ở thời điểm 2007, 2008 là ai, đảng csvn chủ trương hay là các thân hữu của những người bị án Nhân Văn - Giai Phẩm? Có thể hiểu được phần nào ý đồ của họ như diễn giải ở trên, nhưng còn có mưu ý gì nữa không thì phải để chính những người đó lên tiếng.

Tôi khái quát qua cái bối cảnh của Nhân Văn - Giai Phẩm, và cũng xin nhấn mạnh rằng, sự hô hào, kêu gọi trí thức ở thời điểm đó là nhằm mục đích thực hiện công cuộc phổ biến kiến thức, tri thức theo quan điểm của đảng csvn, và tài liệu, sách chủ yếu của Trung Quốc. Văn hóa và văn nghệ chỉ là một bộ phận của cách mạng Miền Bắc, của chủ trương xây dựng Xã Hội Chủ Nghĩa ở Miền Bắc, do đó, Nhân Văn - Giai Phẩm không thể là một biến tấu ghê gớm như có người mong muốn được. Nó bị dập tắt và trù dập, kết án vì nguyên do là vi phạm quy tắc, quan điểm của đảng lãnh đạo. Rút cục lại là ở chính cái quan điểm, chủ trương: Dân chủ và mở rộng dân chủ, phổ biến và phát triển nhân văn, tự do ... Phong trào Nhân Văn - Giai Phẩm đã chỉ làm công việc của nó: tuyên truyền cho đảng, vận động quần chúng cho đảng, ngợi ca đảng và cuộc cách mạng vĩ đại trên quê hương Miền Bắc. Nhưng sự quá đà của những người thuộc Nhân Văn - Giai Phẩm đã dẫn tới cái án tồi tệ. Họ không được giải thích, được sửa sai, vì chế độ không muốn có thêm bất cứ một sự lấn vạch nào nữa, phải trảm để răn đe, và ngăn ngừa, triệt tiêu hoàn toàn những người, nhóm có quan điểm, tư tưởng như Nhân Văn - Giai Phẩm.

Một điểm cần chú ý khác, người ta không chú ý tới việc cùng thời điểm với Nhân Văn - Giai Phẩm, đúng ra là trước khi đánh Nhân Văn - Giai Phẩm một khoảng thời gian ngắn, ở trong Quân đội cũng đã có một cuộc chỉnh huấn, thanh trừng. Nhiều cá nhân bị đấu tố, kết án, tước bỏ quyền, chức vụ, vị trí và bị cô lập. Sau khi dập tắt, ổn định tình hình ở trong Quân Đội, với những cá nhân có quan điểm y hệt nhóm Nhân Văn - Giai Phẩm, thì đảng csvn mới tiến hành trừng phạt, đánh, tiêu diệt hay triệt tiêu nhóm Nhân Văn - Giai Phẩm. Trình tự của vụ việc là như vậy. Và phía quân đội được đảng csvn lựa chọn xử lý trước, cũng có lý do là vì các nhân vật trong quân đội được một vài thành viên khởi xướng Nhân Văn - Giai Phẩm kêu gọi, đề nghị thực hiện một phong trào tương tự như Nhân Văn - Giai Phẩm trong quân đội, họ muốn lấy quân đội làm điểm tựa, là người tiên phong và đồng hành cùng. Như thể một thế lực để che chắn cho những nhân vật chủ trương Nhân Văn - Giai Phẩm ở ngoài quân đội. Và do đó, đảng csvn đã chỉnh huấn và ổn định trong Quân đội trước, rồi mới xử lý Nhân Văn - Giai Phẩm bên ngoài quân đội sau.

Tất cả các tài liệu hay công trình, những trang web, bài viết đề cập tới Nhân Văn - Giai Phẩm đều không biết hoặc không hề nhắc tới mối liên quan mật thiết giữa sự việc trong quân đội với nhóm Nhân Văn - Giai Phẩm. Và họ không thấy được rõ bối cảnh thực sự, những quan hệ chồng chéo, những vụ án trước và cùng với Nhân Văn - Giai Phẩm đã được đảng csvn thực hiện. Họ tách rời Nhân Văn - Giai Phẩm và nhiều người có chủ trương đưa sự việc Nhân Văn - Giai Phẩm theo một hướng khác với bản chất của nó đến với công chúng.
Công trình của tác giả Thụy Khuê

Đảng csvn thì sau thời kỳ đó, đã phải quay lại sử dụng nhiều người, tác phẩm của những cá nhân thuộc nhóm Nhân Văn - Giai Phẩm nên đã có chủ trương giảm nhẹ án, chiêu tuyết và phục hồi địa vị, quyền lợi cho họ. Cái này là do sự tàn bạo nên văn nghệ không thể phát triển, và những người dù bị xử án, trù dập nhưng họ lại đã từng là đảng viên, cán bộ của đảng csvn, tác phẩm của họ trước thời điểm bị kết án ít nhiều ngợi ca, liên quan tới đảng csvn, và đó lại là tác phẩm có giá trị hơn so với thế hệ sau, thế hệ cầm quyền là hậu duệ chủ yếu của bộ phận lãnh đạo cách mạng vô sản, bộ phận thủ tiêu gần như tất cả nguyên khí của đất nước, nên không thể có những sáng tạo nghệ thuật có giá trị, cũng như tư tưởng và triết học không thể có những cá nhân kiệt xuất. Đó là lý do đảng csvn phục hồi cho Nhân Văn - Giai Phẩm, trả lại tên tuổi và quyền lợi cũng như cho phép sử dụng, lưu hành các sáng tác, tư tưởng của nhóm. Dẫu vậy, về cơ bản, Nhân Văn - Giai Phẩm theo quan điểm cá nhân tôi, không có nhiều những đóng góp, điều này sẽ được thể hiện ở phần sau, phần cuối, một phần ngắn gọn nhưng sẽ giải quyết triệt để: Nhân Văn - Giai Phẩm thực chất có những gì và nó bị kết án vì cái gì.

Phần này chỉ gợi lại bối cảnh chính và sự vụ, đặc biệt đưa đến một sự kiện quan trọng là vụ việc Nhân Văn - Giai Phẩm trong quân đội, sự xử lý nó. Điều mà không mấy ai biết cũng như đề cập tới. Chuyện về P.GS Phan Ngọc không thuộc Nhân Văn - Giai Phẩm nhưng có lúc, có khi họ muốn đưa ông vào nhóm này như trên Wikipedia tiếng Việt những năm 2007, 2008 mà tôi đề cập tới ở phần trên.

3. 3.1. "Bẻ cung tên, giết chó săn" phải chăng là bản chất của vụ việc Nhân Văn - Giai Phẩm? 3.2. Giới hạn của tự do, dân chủ, nhân văn trong Đảng csvn lộ rõ từ vụ xử lý Nhân Văn - Giai Phẩm!

(Còn nữa...)

TÀI LIỆU THAM KHẢO:

1. http://nghiencuuquocte.org/2013/10/03/su-kien-nhan-van-giai-pham/
2.https://vi.wikipedia.org/wiki/Phong_tr%C3%A0o_Nh%C3%A2n_V%C4%83n_-_Giai_Ph%E1%BA%A9m
3. http://www.rfa.org/vietnamese/SpecialTopic/Nhanvangiaipham
4. https://dotchuoinon.com/2011/04/10/v%E1%BB%A5-nhan-van-giai-ph%E1%BA%A9m-t%E1%BB%AB-goc-nhin-c%E1%BB%A7a-d%E1%BA%A1i-ta-cong-an-bai-chu%E1%BA%A9n/
5. http://www.vinadia.org/nhan-van-giai-pham-thuy-khue/
6. http://www.xuanduc.vn/2015/10/lat-lai-vu-nhan-van-giai-pham.html
7. http://vnthuquan.org/truyen/truyen.aspx?tid=2qtqv3m3237n3n2n0n31n343tq83a3q3m3237n1n3n&AspxAutoDetectCookieSupport=1
8. http://thuykhue.free.fr/tk04/nhanvan.html
9. http://www1.rfi.fr/actuvi/articles/121/article_6594.asp
10. https://www.youtube.com/watch?v=c4zat5-E-J4